cuộc sống muôn màu
sống để cảm nhận và hưởng thụ
Thứ Năm, 7 tháng 6, 2012
CHA CỦA CỤC CƯNG THẬT THẦN BÍ
CHA CỦA CỤC CƯNG THẬT THẦN BÍ
Chương thứ 2: xuyên qua
“A......” phía dưới tháp sắt, nhiều người đang gào khóc thảm thiết , âm thanh thê lương quanh quẩn ở trên bầu trời, làm cho người ta nghe cảm thấy não lòng.
Âm thanh ấy mãi không tiêu tan, tới tận khi có một âm thanh khác gọi nàng, kéo nàng lại với thực tại.
“Tiểu thư, đến lượt ngươi .” Một chàng trai tóc vàng, người nước ngoài, cười tủm tỉm nói với nàng. hắn thoạt nhìn rất có lễ độ, hơn nữa cực kỳ...... cường tráng.
Lăng Nhược Nhược trong lòng run sợ nhìn thoáng qua không biết mình phải nhảy qua bao nhiêu tầng lầu, gió thổi mạnh qua tai, làm cho nàng cảm thấy hoảng hốt, sợ tới mức thiếu chút nữa chân đi không nổi.
“Ta, ta, ta có thể không nhảy xuống dưới được không?” Nàng nơm nớp lo sợ nhìn anh chàng ngoại quốc đẹp trai kia nói, có chút ý tứ cầu xin.
Anh chàng ngoại quốc đẹp trai khi nhìn thấy bộ dạng ấy của nàng lại nhẹ nhàng nở nụ cười.“Tiểu thư xinh đẹp, xin cô đừng sợ hãi, không có việc gì , chúng tôi cam đoan an toàn của ngươi, yên tâm tốt lắm. Hơn nữa, chúng tôi đã trang bị đầy đủ các phương tiện an toàn cho cô, cô cứ nhảy thử đi, thưởng thức phong cảnh phía dưới, cực kỳ đẹp đó.” Anh ta mỉm cười khuyên bảo nàng, nhẹ nhàng an ủi.
“Thật sự không có việc gì sao?” Anh chàng đẹp trai đối nàng quan tâm như vậy, nàng cảm thấy hơi ngượng ngùng , nhưng là vẫn đối với độ cao như vậy sinh ra sợ hãi.
“Không có việc gì, hàng năm đều có hàng trăm vạn khách từ các quốc gia khác nhau đến nơi này của chúng tôi để thử cảm giác nhảy xuống, bọn họ thiệt nhiệt tình . Ngươi yên tâm, phía dưới có người của chúng tôi tiếp ứng .” Anh chàng đẹp trai lại thuyết phục làm cho nàng có cảm giác yên tâm.
Lăng Nhược Nhược cũng không dám nhìn xuống thêm lần nữa, ánh mắt kiên định, thấy chết không sờn quay qua anh chàng đẹp trai nói:“Được rồi, tôi đi.” Bộ dáng này làm cho người chung quanh đều nở nụ cười, anh chàng đẹp trai cũng cười ha ha giúp nàng buộc dây bảo hiểm.
Đúng vậy, nơi này chính là nơi nhảy bungee nổi tiếng nhất trên toàn thế giới. Lăng Nhược Nhược lần đầu tiên đi du lịch ở Australia, giờ phút này nàng liền đứng ở trên tòa tháp rất cao, rất kích thích, để nhảy bungee với độ cao trên 300m so với mực nước biển.
“Nhảy xuống đi thôi.” Anh chàng đẹp trai sau khi trang bị đầy đủ các thiết bị an toàn cho nàng, mới cười tủm tỉm cổ vũ nàng nói, đem nàng đưa đến bên thành cầu, ý bảo nàng hiện tại có thể nhảy xuống đi.
Bên thành cầu, gió lớn thổi thẳng vào mặt làm cho nàng thấy đau rát, nhưng vẫn không là gì so với độ cao đến rợn người kia, chân của nàng như muốn nhũn ra, vẫn là anh chàng đẹp trai nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy nàng nên nàng mới không có khả năng đi xuống.
“Tốt lắm, không cần sợ hãi, ngươi nhất định có thể chiến thắng chính mình.” Anh chàng đẹp trai rất kiên nhẫn cổ vũ nàng, nhìn nàng liên tục giơ ngón cái để cổ vũ.
Tốt cãi nãn gì, Lăng Nhược Nhược phía sau đã hối hận không kịp, thực không nên vì cái ý tưởng chết tiệt kia của chính mình mà lại bỏ tiền mua phiếu đem cái chết đên cho mình. Cái hào khí trước kia, không biết từ lúc nào đã bay theo gió, giờ đây, nàng đang hối hận và xót xa.
Quên đi, chết thì chết, nếu không chết thì cũng có thể thử cảm thụ cảm giác nhảy lầu tự sát một phen, nói không chừng tương lai còn có thể thuyết phục được người muốn nhảy lầu như mình.
Nghĩ như vậy , Lăng Nhược Nhược hít thở mấy hơi thật sâu, nhắm mắt lại, nhảy xuống. Ầm một cái, nhảy xuống, nàng hét to.
“A......, cứu mạng a, cứu mạng a. Thật đáng sợ, rất dọa người a, mau đưa ta trở về, mau cứu ta.” Cảm giác không trọng lượng làm cho nàng sợ hãi, liều mạng la to.
Nhưng không ai tới cứu nàng, nàng ở trên bầu trời hoa chân múa tay vui sướng suy nghĩ phải bắt được chút cái gì, cuối cùng lại bay nhanh thẳng tắp đi xuống, trái tim đập thật nhanh, không thể dừng lại. Lăng Nhược Nhược đang sống thì bị hù chết.
Không biết qua bao lâu, nàng chỉ cảm thấy đến từng trận đau đớn, cái loại này đau đớn phát ra ở bụng của nàng, thật mạnh, cùng với kịch liệt đau đớn.
“Đau quá, đau quá.” Nàng ý thức được cơn đau, thấp giọng kêu, trên người một chút sức lực cũng không có, có muốn cử động cũng không được, đau là cảm giác duy nhất của nàng.
“Vương phi, dùng sức, dùng sức a. Vương phi, ngài mau dùng sức a, Vương phi, ngài mau tỉnh lại, mau dùng sức, đứa nhỏ cũng sắp đi ra .” Một âm thanh của lão phụ thân ở bên tai của nàng vang lên.
Dùng sức? Dùng cái gì lực? Không thấy toàn thân nàng đang đau đến mức không sống được hay sao? Còn sức đâu mà dùng, làm sao còn cố được? Đứa nhỏ? Đứa nhỏ nào? Làm sao lại có đứa nhỏ ở đây? Lăng Nhược Nhược mơ mơ màng màng nghĩ, nàng có phải hay không nhảy bungee trượt chân ngã xuống ?
“Vương phi, mau dùng sức a, đứa nhỏ sinh không được, sẽ chết lưu trong bụng mất, hơn nữa ngài cũng sẽ không sống nổi.” thanh âm của lão phụ thân lại xuất hiện , nhưng mà lần này rất gấp rút, rất bất an.
Không sống được? Khó mà làm được, ai dám làm cho nàng không sống được a? Lăng Nhược Nhược tức giận, liều mạng mở to mắt, lại bị tình cảnh trước mặt làm cho kinh ngạc.
Của nàng bụng khi nào thì thành một tòa núi nhỏ ? Nhưng lại nằm ở trên giường gỗ, hai chân mở ra, một lão phụ nhân mặc quần áo cổ đại đang đứng ở giữa hai chân của nàng, trong tay còn cầm kéo, nhìn với nàng nói chuyện.
Đây là đâu? Nàng rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì? Của nàng bụng như thế nào to thành này phó bộ dáng? Nàng không hiểu chuyện gì hết, trở thành ngốc luôn.
“Vương phi, mau dùng sức a, đứa nhỏ mau ra đây , mau đưa hắn sinh ra đến a, bằng không ngài cùng đứa nhỏ đều đã mất mạng .” Lão phụ nhân thấy nàng tỉnh lại, vội vàng vui sướng hô.
Mất mạng, khó mà làm được, nàng còn muốn làm rõ ràng là chuyện gì xảy ra đâu. Nghĩ đến đây, nàng đành phải dựa theo lão phụ nhân đề nghị dùng sức sinh đứa nhỏ.
CHƯƠNG 2: XUYÊN QUA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét