Chương 8: Hưu thư
Nữ nhân kia vừa kêu một tiếng,
tát hoàn lập tức dao động , hắn thập phần chán ghét nữ tử trước mắt, mặc dù có
một khắc hắn cảm thấy nàng khác lạ nhưng sự hận thù cùng chán ghét đối với nàng
chỉ có tăng lên chứ không có giảm đi.
Chỉ thấy hắn tức giận quát:“Người
tới đem giấy và bút mực ra đây, bổn vương hôm nay nhất định phải hưu người đàn
bà chanh chua này. Nữ nhân hư đốn, suốt đời đừng nghĩ đến bước vào ninh vương phủ nửa bước.”
Lời vừa nói ra, hỉ cư nhiên là sở
hữu nhân, đương nhiên cũng bao gồm mừng thầm trong lòng, ám thích không thôi
lăng nếu nếu, bất quá nàng thông minh bất động thanh minh.
Nhưng,“Ngươi yếu hưu ta có thể,
nhưng tốt xấu ta coi như là ngươi cưới hỏi đàng hoàng nhập môn , ngươi bồi
thường của ta thanh xuân tổn thất phí chia tay phí. Ách, cũng chính là ngươi
cho ta chút bạc, chính là tiền . Bằng không, ta như thế nào cuộc sống?” Nàng
nói năng hùng hồn đầy lý lẽ nói, hoàn toàn không quên nhớ sinh tồn thứ nhất đại
kế, tiền.
Tát hoàn ngẩn ngơ, lúc này giấy
và bút mực đã có hạ nhân đưa lên. Hắn cầm bút liền trên giấy tuyệt bút vung lên
sau đó ném tới thân thể của nàng thượng, cả giận:“Bắt đầu từ hôm nay, ngươi
không còn là Ninh Vương phi nữa. Ngươi có thể cút rồi."
“Tiền đâu?” Cút có thể, nhưng
tiền thì không thể không lấy được, nàng cũng không ngu ngốc như vậy.Bây giờ,
cái gì mà chẳng cần đến tiền, huống chi nàng lại còn phải nuôi bảo bối, mà đối
với thời đại này, nàng chẳng biết làm cái gì để kiếm được ra tiền cả. Ăn mặc ở
... tất cả đề cần tiền, đó là vấn đề lớn hiện .
Nữ nhân chết tiệt này, tát hoàn bị
chọc tức, quát:“Đưa cho nàng 100 lượng bạc trắng, xong thì đuổi nàng ta đi, ta
không chịu nổi nữa rồi.”
“Vâng, Vương gia.” Một quản gia
bộ dáng trung niên nam nhân lập tức cung kính chạy đến, lên tiếng lập tức chạy
đi ngoài cửa lấy tiền .
Lăng Nhược Nhược thực vừa lòng, tuy rằng nàng
không biết trăm lượng bạc là bao nhiêu tiền, nhưng là đường đường một cái Vương
gia xuất thủ, hẳn là sẽ không thấp .
“Vương phi.” Lúc này, lão phụ
nhân vẫn chăm sóc nàng xuất hiện, bà kinh sợ chạy vội tới trước mặt nàng, lại
khiếp đảm nhìn thoáng qua gương mặt nghiêm khắc của Vương gia, cúi đầu không
dám nhìn hắn.“Vương phi, chúng ta trở về đi, nơi này không phải là nơi ngài có
thể đến.” Lão phụ nhân vừa nói, một bên lôi kéo nàng đi ra ngoài.
Gặp được lão phụ nhân, nàng mới
nhớ, từ ngày xuyên không đến đây, hình
như chỉ có lão phụ nhân là đối xử tốt với nàng, quan tâm, chăm sóc nàng, nghĩ
đến lợi ích của nàng.
Nghĩ đến đây nàng kìm lòng không
đậu giữ chặt tay lão phụ nhân, ôn nhu nói:“Bác gái, không bằng ngươi theo ta
cùng nhau đi thôi, ta hiện tại không phải cái gì Vương phi, chỉ là một người
bình thường.”
Lão phụ nhân choáng váng, ngơ
ngác nhìn nàng.
Lúc này, quản gia đã đem một trăm
lượng bạc trắng lấy lại đây , đưa cho nàng:“Vương, ách, lăng tiểu thư, đây là
của ngươi một trăm lượng bạc trắng.” Suýt chết , thiếu chút nữa gọi sai , may
mắn dừng đúng lúc.
Lăng Nhược Nhược cầm được tiền trong tay, cũng
chẳng thèm xem, bởi vì nàng xem cũng vô dụng, nàng còn không biết đếm tiền kiểu
gì .
Lão phụ nhân thế này mới như ở
trong mộng mới tỉnh, lập tức lão lệ tung hoành, gắt gao lôi kéo tay nàng cầu
xin nói:“Tiểu thư, mang lão nô cùng nhau đi thôi, lão nô cái gì đều có thể làm.
Tiểu thư, không cần ghét bỏ lão nô, liền mang lão nô đi thôi.”
Nàng gật gật đầu, vội vàng đối
tát hoàn nói:“Ta muốn đem bác gái đi, dù sao nàng ở lại ngươi trong phủ cũng
không có cái gì dùng, nhân ta liền mang đi .” Nói xong, lôi kéo lão phụ nhân,
ôm tiểu bảo bảo nghênh ngang ly khai đại sảnh, thẳng đến phòng nhỏ của chính
mình.
Hai người nhanh chóng về phòng,
thu thập cần vài thứ cần thiết cùng ít quần áo rồi nhanh chóng mang theo cục
cưng rời Ninh vương phủ.
Chương 9: 4 cửa tiệm thần bí
Trong vòng một buổi tối, chuyện
Ninh vương phi bị hưu liền truyền khắp đại giang nam bắc, từ già đến trẻ, từ
trên xuống dưới. Toàn bộ Long Hướng, ai cũng giễu cợt Nhược Nhược – đối tượng
bị chồng ruồng bỏ này.
“Tiểu thư, ngài cùng tiểu thiếu
gia chị khổ ở trong này vậy.” Lão phụ nhân nguyên họ quý, trước khi vào phủ, bà
đã ở tại một ngôi nhà gỗ chỗ thành đông. Nay
Lăng Nhược Nhược không chỗ nhưng đi thì nàng đành đem nàng đến đây.
Lăng Nhược Nhược nhìn phòng gỗ cũ nát, ở hiện
đại nàng còn chưa bao giờ nghĩ được là mình sẽ ở một nơi như vậy, càng chưa
từng nhìn thấy. Nàng cười nói:“Quý ma ma
, hẳn là chúng ta cám ơn ngươi mới phải, chúng ta không thấy khổ, không có quý ma ma, mẫu tử chúng ta sẽ lưu lạc đầu đường .”
Quý bác gái thụ sủng nhược kinh,
càng phát ra cảm thấy từ khi tiểu thư mất trí nhớ thì tính tình càng ngày càng
tốt, lại âm thầm cảm thán một phen, nhưng tay lại không ngừng nghỉ, chạy nhanh
an bài hai mẹ con nàng nghỉ ngơi ăn cơm.
Từ đó, Lăng Nhược Nhược liền tại đây bắt đầu cuộc
sống mới, cùng bác gái Quý sống nương tự lẫn nhau
Một đêm không mộng mị, nàng nằm ở
trên giường, nhìn ánh trăng chiếu sáng phòng ở đơn sơ, trong lòng bắt đầu lên kế
hoạch cho cuộc sống sau này.
Long hướng đây là đất nước cường
đại nhất, dồi dào tài nguyên nhất, xinh đẹp nhất. Mà trong thế giới này có năm
quốc gia thế chân vạc , phân biệt là long hướng, Đường triều, thanh hướng, Minh
triều, Tống Triều.
Ba năm sau, tại kinh thành long
hướng bỗng xuất hiện 4 xưởng lớn, hương nhưỡng rượu phường, vân thường y điếm,
bàn long đại tửu điếm, hoa tay áo lâu.
Hương nhưỡng rượu phường, không
cần tinh tế giới thiệu, sản xuất ra rượu ngay cả hoàng đế cũng không có uống
qua, hương vị kia, màu sắc kia, hương khí kia, từ thật xa có thể ngửi được,
không chỉ nói uống, nhìn một chút cũng thấy đẹp vô cùng.
Vân thường y điếm, sản xuất tơ
lụa quần áo, các loại quần áo từ cao cấp đến bình dân, trang sức các kiểu, son
phấn các loại. Đây đều là những vật phẩm hiếm thấy, trong toàn bộ Long Hướng
quốc, thậm chí trong cả 4 nước còn lại cũng không thể nào tìm. Tạo hình độc đáo,
thiết kế mới mẻ, phong cách đa dạng, tự nhiên, tươi trẻ, mà mang đậm nét giản
dị đời thường ... đã làm cho phụ nữ toàn bộ Long hướng quốc này yêu thích. Đơn
đặt hàng chồng chất, dễ phải làm tới tận 3 năm sau mới hết số đơn đặt hàng đó.
Bàn long đại tửu điếm tắc lại càng
mang nét đặc biệt hơn, các phòng trong tửu điếm được sắp xếp theo phong cách
hiện đại, lấy hài hòa, thoải mái làm phong cách chủ đạo. Tất cả mọi vật phẩm
được sắp xếp ở đây đều vì mục địch lấy sự tiện nghi cho khách trọ là hàng đầu
vì vậy trong các phòng đều xây them một phòng tắm nhỏ. Mà thức ăn trong khách
sạn thì đều là những món đặc biệt, toàn bộ Long Hướng chưa từng ai nghe tấy chứ
đừng nói là được nhìn rồi được ăn thử. Mục tiêu phụ vụ hàng đầu chính là cho
nhà giàu, nhà quyền quý.
Hoa tay áo lâu, vừa nghe tên mọi
người đều lập tức hiểu được . Đúng vậy, chính là thanh lâu, dân gian gọi là kỹ
viện, là nơi nam nhân tiêu dao, nơi để thiêu tiền. Hoa tay áo lâu, chỉ có bán nghệ không bán thân , chế độ đãi
ngộ theo cấp bậc, tiền lương tiền thưởng nhiều mê người. Mà các cô nương ở đây,
người nào người nấy phong tư trác tuyệt, nghiêng nước nghiêng thành, cử chỉ cao
nhã hào phóng, cách nói năng phong nhã, khí chất mê người. Cùng các vị thiên
kim tiểu thư kẻ 8 lạng người nửa kg. Thu hút rất nhiều tài tử phong lưu thanh
niên tài tuấn, quan sĩ nhã nhân, thậm chí hoàng thân quốc thích lưu luyến mãi
không rời.
Cho nên này bốn xuất cửa hàng vừa
khai trương, lập tức trong kinh thành trở thành đối tượng hot để đàm luận. Là
nơi các quan to quý nhân, kẻ có tiền, thương nhân tiêu tiền, còn đối với dân
chúng lại là đề tài bàn tán sôi nổi.
Theo những lời đồn đại trên phố, 4
của tiệm này đều có chung 1 chủ, mà lão bản thần bí sau màn nghe nói là một nữ
tử trẻ tuổi, dung mạo bất phàm, là thần long thấy đầu không thấy đuôi, vì chưa
từng có người nào nhìn thấy gương mặt thật của nàng.